Chủ Nhật, tháng 3 15, 2015

Sự tàn nhẫn của thời gian


Thực ra chúng ta đều thay đổi rất nhiều. Bạn ít nhận ra điều này, hoặc không thấy nó có tác động quá nhiều, bởi sự sống vốn chậm như thế, và nhanh như thế. 


Tôi nhận ra điều đó trong một bữa rượu sớm, thật buồn là tôi thường nhận ra những điều như vậy từ các bữa rượu. Nhưng đừng ác cảm với nó, bởi sau cùng, nếu không tính tình yêu, thì nó là một thứ cứu cánh rất lớn của loài người. Mặc dù hư ảo và vay mượn, tôi tin đó vẫn là những cảm giác thật và gần nhất với chính mình.

Điều này đến rất giản dị, khi tôi thấy những người bạn lâu ngày không gặp thường bắt đầu với nhau bằng những đoạn đối thoại: Dạo này bạn làm ở đâu rồi? Công việc bạn dạo này ổn không? Bạn vẫn làm công việc (của nợ) đó chứ?

Thật tình, đôi khi tôi cũng hỏi những người bạn lâu không gặp như vậy. Và chỉ một giây sau, tôi thấy hối hận với sự giả tạo của mình. Tôi hoàn toàn không give a fuck về vấn đề đó. Tôi muốn hỏi họ dạo này có ổn không, dạo này họ buồn hay vui, nhưng tôi không thể mở lời. Hoặc từ lúc nào đó, con người ta đong đếm tình cảm của nhau, sự ổn định của nhau bằng công việc, mà không hề hay điều đó đã giết đi rất nhiều chân thật. Tôi không biết viết ra điều này thành chữ như thế nào, tôi chỉ cảm thấy nó, từ rất sâu trong lòng.

 Người ta không chỉ làm điều đó với những người bạn cũ, họ làm như thế cả với những người bạn mới – những người chưa gặp bao giờ. Cậu làm gì nhỉ? Cậu làm trong lĩnh vực gì nhỉ? Công việc của cậu như thế nào nhỉ?

Điều này nhắc tôi về một người anh, gia đình khá giả, từng du học, hiện tại thất nghiệp và không người yêu. Anh cười một lần khi nói chuyện với tôi: Anh thường chẳng biết bắt đầu những mối quan hệ mới như thế nào, bởi người ta luôn hỏi anh làm gì. Và anh chẳng biết phải trả lời ra sao. Chẳng ai quan tâm anh là một người nhạy cảm, chẳng ai quan tâm anh là một người rất biết cách chăm lo cho mọi người, họ cũng chẳng quan tâm nếu như anh nấu ăn ngon hay đọc rất nhiều sách. Họ thật sự không để tâm.

Nói rộng ra một chút, chúng ta chỉ muốn biết liệu mối quan hệ đó có giúp được gì cho cuộc sống của chúng ta không, có mang lại lợi nhuận cho chúng ta không?

Tôi không cho rằng nó xấu, tôi chỉ chợt nhớ rằng khi chúng ta còn bé, chúng ta chẳng có khái niệm nhiều về điều này. 

Tôi từng có một người bạn rất thân. Mặc dù giờ không còn chơi với nhau nữa, tôi nhớ như in những tình tiết về cậu ta. Nhà cậu cách nhà tôi chừng 200 mét. Đó là một ngôi nhà rất nhà, ở trong một khoảng sân chung rất rất to, hoặc hồi bé tôi thấy nó to lắm. Tôi sang đó mỗi ngày, chơi những trò chơi của trẻ con, và chưa bao giờ tư lự về gia cảnh của cậu. Chúng tôi đã từng rất vui, và từng có nhiều mơ ước chung cho cuộc đời. Rồi thời gian trôi qua.Trôi dần.

Giờ tôi khá ngạc nhiên, không phải vì nhận ra ngôi nhà trước kia của cậu, chỉ nhỏ bằng khoảng 1/20 ngôi nhà tôi đang sống, cũng không phải vì nhận ra cậu đang làm công nhân trong một nhà máy nào đó. Tôi ngạc nhiên vì nhận ra chúng tôi đã không thể còn thân nhau nữa, vì những khoảnh khắc đổi thay của cuộc đời, người ta này đã không thể có người kia ở bên. Hay là vì tôi vẫn cảm thấy bồi hồi mỗi khi đi qua quãng phố đó? Để chợt nhớ rằng đã có khi những khi chúng ta chơi với những người bạn, mà chưa bao giờ từng suy nghĩ rằng họ đã sinh trưởng trong gia đình thế nào, họ giàu hay nghèo, họ làm gì…

Tất cả những điều chúng ta quan tâm khi đó, chỉ là ta cảm thấy hạnh phúc khi có họ ở bên.

Chúng ta đã từng không có khái niệm về tiền, mà chỉ có khái niệm về hạnh phúc và niềm vui. Giờ thì chúng ta đồng nhất nó. Nhưng nó chưa bao giờ là một.

Liệu điều đó có quan trọng không?

Để một đêm khi đang phóng xe về nhà, tôi bỗng dừng lại, đi ngược chiều trở lại quãng phố đó, và châm một điếu thuốc, nhớ lại những điều mình đã đánh mất.

Một thứ gì đó rất nhỏ, nhưng thời gian đã đánh cắp thật tàn nhẫn.

A river run through it.  
Just a river, run through it. 

 kenhtrasua
Google Comments
Facebook Comments

Đăng nhận xét

+) Khi đăng nhận xét, bạn vui lòng viết Tiếng Việt đủ dấu và nhận xét đó có liên quan đến bài viết. Rất vui vì bạn đã đọc bài và cho ý kiến.
+)Tài khoản Google như Gmail, Google+, YouTube...và Facebook là dùng để comments. Các tài khoản khác mình đã đóng lại.